Chương trước
Chương sau
Nhậm Thiên Nguyên đột nhiên ngắt lời: “Nhiệm vụ lần đó có liên quan đến quán bar à? Dám dùng kinh phí của chiến khu đi giải trí ở quán bar, tất cả tốn hơn ba nghìn sáu trăm bảy mươi tệ, sẽ trừ vào tiền thưởng cuối năm của cậu!”

Nghe xong, Diệp Vĩnh Khang cười ha ha, còn Lý Phi lại chán nản: “Sếp Nhậm, ông không nên phá đám như vậy”.

Sau đó, Lý Phi nói tiếp: “Lúc ấy, tôi đang thực hiện nhiệm vụ ở quán bar... À không đúng, dù sao cũng qua đó xem xét xung quanh”.


“Sau đó, tôi trùng hợp gặp phải thằng nhóc này đang tỏ vẻ áp bức, uống hơn mấy ly rồi nói mình là Vua đánh đơn khắp nơi, còn bắt những khách hàng khác ở quán bar phải thừa nhận điều đó”.

“Khi đến chỗ tôi, tôi vốn dĩ không thèm để ý đến cậu ta”.

“Kết quả là thằng nhóc này không vui, hỏi tôi rằng có phải tôi xem thường cậu ta không, nếu có ý kiến thì tôi có thể đấu với cậu ta ngay lập tức”.

“Lúc đó, tôi không định so đo với cậu ta, nhưng có thể là do thằng nhóc này ăn nói quá khó nghe, sau đó tôi thuận tay cho cậu ta một trận tơi bời”.

“Ngay cả hai mươi đàn em của cậu ta cũng bị tôi quật ngã toàn bộ”.

“Tôi nghĩ chuyện này cứ thế mà kết thúc, ai ngờ sang ngày hôm sau, tôi đột nhiên phát hiện không thấy giấy chứng nhận trên người mình đâu, đoán rằng làm rơi ở quán bar rồi”.

“Sau đó tôi lại nhận được một cuộc gọi, nói nếu muốn lấy lại giấy chứng nhận, hãy lập tức đến nơi này tìm cậu ta”.

“Lúc ấy tôi rất tức giận, muốn hù dọa cậu ta nên bảo cậu ta có gan thì mang giấy chứng nhận đến chiến khu Thiên Hải”.

“Cuối cùng thằng nhóc này làm thật, một người một xe đi tới”.

“Tôi cho rằng thằng nhóc này đến đây để gây chuyện nên chuẩn bị dạy dỗ cậu ta một bài học”.

“Nhưng thằng nhóc này lấy từ trong xe một bó hoa tươi, quỳ xuống trước mặt tôi, mong tôi nhận cậu ta làm học trò, để tôi dạy cho cậu ta bản lĩnh”.

“Chuyện này lúc đó khá ầm ĩ, anh nói xem, một thằng con trai lại ôm hoa tươi quỳ xuống trước mặt tôi thì ra thể thống gì?”



"Tên nhóc này rất hiếu thắng, nói thế nào cũng không có tác dụng, còn nói nếu tôi không đồng ý, ngày mai cậu ta sẽ kéo băng rôn công khai tỏ tình với tôi”.

"Con mẹ nó, lúc đó tôi hoảng sợ vô cùng, vội đưa cậu ta đến sân huấn luyện trong chiến khu, sau đó tìm vài người dạy dỗ cậu ta”.

"Tôi nói muốn theo học tôi cũng được, nhưng trước tiên phải vượt qua bài kiểm tra đầu vào, sau đó tôi mới có thể xem xét đặc cách cho cậu ta nhập ngũ”.

"Kết quả tên nhóc này cũng nghiêm túc thật, đối diện với lời cố ý gây khó dễ vô cùng tàn khốc kia, lại nghiến răng nghiến lợi kiên trì đến cùng”.

"Nhưng tôi cũng rất ngạc nhiên khi thấy rằng thể lực và ý chí của chàng trai này vượt xa người thường, thế mà lại là một mầm giống tốt”.

"Sau đó, tôi ôm tâm lý muốn thử xem thế nào, tôi cho cậu ta nhập ngũ, xem có thể gọt giũa được miếng ngọc thô này hay không”.

"Dù sao đám công tử nhà giàu này đều có một đống tật xấu trên người, nếu khả thi thì ở lại, không chịu được thì tự mình cuốn xéo, vừa hay để tên nhóc này biết khó mà lui”.

"Nhưng kết quả lại khiến tôi bất ngờ. Ngay trong ngày đầu tiên nhập ngũ tên nhóc này như đã thay đổi thành người khác”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.