Lý Phi kéo ghế dựa qua rồi ngồi xuống, vươn tay muốn cầm lấy hộp thuốc lá trên bàn trà theo thói quen, đột nhiên nghe thấy Nhậm Thiên Nguyên ở bên cạnh ho khan hai tiếng.
“Ha ha, xin lỗi sếp Nhậm, có thể cho tôi một điếu được không?”
Bấy giờ Lý Phi mới nhận ra lúc tiến vào có vẻ như anh ta không báo cáo, hơn nữa còn không chào hỏi Nhậm Thiên Nguyên.
“Cậu hỏi quân hầu đi, ở đây chức vụ của ngài ấy là lớn nhất!”
Nhậm Thiên Nguyên tức giận phất tay, dù bình thường ông ấy nói năng thận trọng, nhưng trừ lúc phải thi hành nhiệm vụ ra, chưa bao giờ ông ấy làm khó cấp dưới.
Thi thoảng đám Lý Phi thường nói đùa vài câu với ông ấy cũng không gây ra hậu quả gì lớn.
“Quân hầu, anh xem...”
Lý Phi cười mỉm chỉ vào nửa bao thuốc lá trên bàn trà.
“Thuốc này khá thô, nếu cậu đã quen hút nó thì cứ thoải mái đi, không cần phải giữ lễ như vậy”.
Diệp Vĩnh Khang nhìn nửa bao thuốc lá giá rẻ không đầu lọc rồi cười nói.
“Cảm ơn quân hầu”.
Lý Phi là một người nghiện thuốc lá nặng, một lúc không hút là thấy khó chịu cả người, nhanh chóng rút một điếu thuốc ra, hít vào vài hơi, ngay sau đó tỏ vẻ hưởng thụ, hai luồng khói thản nhiên phả ra từ trong lỗ mũi.
“A, chết tiệt, thoải mái quá!”
Lý Phi lắc đầu nguầy nguậy, nếu không biết rõ, chỉ nhìn hành động này của anh ta sẽ tưởng rằng anh ta là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634720/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.