Đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói già nua nhưng tràn đầy sức sống.
Diệp Vĩnh Khang cười nói: “Bác Hải, bác vẫn khỏe chứ, tôi đúng là có chuyện cần nhờ bác giúp đỡ đấy”.
“Ha ha, tôi biết ngay là cậu có chuyện gì mà, nếu không làm sao lại gọi điện cho ông già xấu tính này được, có chuyện gì cậu nói đi”.
Diệp Vĩnh Khang khẽ lắc đầu, cho rằng bác Hải không hổ danh là Vua Đông Hải, kỹ năng diễn xuất này của cụ ta nên được trao giải Oscars mới đúng.
Ông lão này vẫn luôn phiền muộn vì chuyện anh không muốn mắc nợ một ân tình, có lẽ lúc này trong lòng đang vui như nở hoa rồi nhưng ngoài mặt vẫn giả bộ hờ hững.
“Bác có dễ nói chuyện trước mặt Lương Vương không?”
Diệp Vĩnh Khang không nhiều lời, trực tiếp vào thẳng vấn đề.
Đầu bên kia điện thoại ngẩn ra vài giây: “Sao lại đột nhiên nhắc đến người này, cậu chọc vào lão quái vật đó rồi à?”
Diệp Vĩnh Khang lắc đầu: “Cũng không phải, nếu như bác có thể nói chuyện được với ông ta, tôi muốn nhờ bác giúp một chuyện, mẹ của một người bạn của tôi…”
Sau khi Diệp Vĩnh Khang nói hết mọi chuyện, đầu dây bên kia điện thoại rơi vào trầm mặc, bác Hải không lập tức trả lời.
“Bác Hải? Có vấn đề gì sao? Nếu như không tiện thì thôi, tự tôi…”
“Này, cậu nhóc, không có gì đâu, chút chuyện này cũng không phải lớn lao gì!”
Bác Hải ở đầu dây bên kia ngắt lời: “Tôi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634396/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.