Hai chữ này tuy âm thanh không lớn, giọng điệu cũng rất dịu dàng, nhưng lại toát lên dũng khí và sự kiên định vô tận!
Diệp Vĩnh Khang hít sâu một hơi, tự điều chỉnh cảm xúc của mình, nói với Trần Tiểu Tuý: “Cô biết khả năng của tôi, cũng biết thân phận của tôi, tôi không phải là người dễ đối phó, tại sao cô vẫn còn làm những việc ngu ngốc như thế?”
Trần Tiểu Tuý khẽ mỉm cười: “Em không hề cảm thấy cách làm của em là ngu ngốc”.
“Em biết anh rất lợi hại, nhưng em không hiểu võ thuật nên em không rõ anh với người đó ai lợi hại hơn”.
“Em chỉ biết rằng cô ta sẽ tạo thành mối uy hiếp đối với anh, cho nên nếu được làm lại một lần nữa, em vẫn sẽ chọn cách làm như cũ!”
Diệp Vĩnh Khang không nói thêm gì, nhẹ nhàng cúi đầu, trầm mặc không lên tiếng.
Đối mặt với một cô gái bất cứ lúc nào cũng suy nghĩ cho mình, cam tâm tình nguyện bỏ ra mọi thứ vì mình, lại không mong bất cứ hồi đáp nào, anh thật sự không biết nên nói những gì.
“Anh Diệp, xin lỗi anh, em lại mang rắc rối tới cho anh rồi”.
Trần Tiểu Tuý thấy Diệp Vĩnh Khang lặng im không nói gì, trên mặt đầy vẻ áy náy, vội vàng nói: “Anh đừng suy nghĩ quá nhiều, em làm như thế thật sự không nghĩ sẽ có được thứ gì, em chỉ là... a, anh Diệp anh làm gì thế?”
Trần Tiểu Tuý nói được một nửa, đột nhiên bị ôm chặt vào lòng bởi một cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634318/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.