Mười hai giờ đêm, trời tối đen như mực, đèn đường mờ mờ ảo ảo xuyên qua rèm cửa.
Lạc Yên vùi đầu giữa đống sách vở miệt mài ôn tập lại kiến thức.
Thời gian này cô quá đắm chìm vào tình yêu với Trình Cảnh Thiên nên đã bỏ bê kha khá bài vở, may là có Trần Thước ứng cứu nên mới qua mắt được thầy cô trên trường.
Tuần sau Trịnh Châu sẽ lại bắt đầu kỳ thi tháng mới, Lạc Yên bắt buộc phải xốc lại tinh thần, tập trung nhiều hơn cho việc học.
Càng học, Lạc Yên càng thấy có quá nhiều chỗ mình bị hổng.
Cô muốn nhấc điện thoại hỏi Trần Thước nhưng bây giờ đã nửa đêm, hẳn là người bên kia đã đi ngủ rồi nên lại thôi.
Trong lúc đang ảo não, Lạc Yên nhận được tin nhắn từ Trình Cảnh Thiên.
Trình Cảnh Thiên: [Còn chưa ngủ?]
Cô đọc xong thì bĩu môi, không phải anh cũng chưa ngủ đó sao.
Lạc Yên: [Ừm, đang làm bài tập nè{
Lạc Yên: [*Sticker khóc oe oe*]
Từ lúc về phòng, Trình Cảnh Thiên trằn trọc không ngủ được nên nằm lướt điện thoại, không ngờ thấy tài khoản Lạc Yên đang sáng.
Anh nhướn mày, bèn gửi một tin nhắn qua.
Trong phòng ngủ tĩnh lặng thỉnh thoảng lại phát ra tiếng chăn gối lạo xạo.
Chưa đến hai ba phút sau, Lạc Yên đã trả lời lại.
Anh nhìn thấy sticker con mèo lăn lộn khóc mà buồn cười, sắc mặt dần giãn ra.
Chỉ vừa mới nãy, tâm trạng Trình Cảnh Thiên còn khá nặng nề sau khi nghe Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em-2/2888738/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.