Tận mắt thấy Trần Thước chở Lạc Yên đi rồi, Trình Cảnh Thiên mới trở về.
Anh quét mã vân tay rồi đẩy cửa đi vào, phòng khách sáng đèn nhưng không có người.
Đoán Trình Mộ Tranh đã đi tắm rửa, Trình Cảnh Thiên cũng không nghĩ nhiều, đi thẳng vào phòng ngủ.
Điện thoại vẫn đang kết nối cuộc gọi video với Lý Ngôn và Lục Tư Thành.
Trình Cảnh Thiên hơi bất ngờ. Anh còn tưởng hai người họ đợi quá lâu nên đã tắt máy rồi, hoá ra vẫn luôn ở đây.
Lý Ngôn nhìn qua khung hình trống không bên chỗ Trình Cảnh Thiên, khó hiểu: “Trình Cảnh Thiên đi đâu mà lâu vậy?”
“Chắc là..” Lục Tư Thành nhớ lại vẻ mặt sốt ruột khi nãy của Trình Cảnh Thiên, giống y hắn mỗi lần thấy Tô Ý Vi đến mà không báo trước vậy. “Lạc Yên đến tìm cậu ta?”
Trình Cảnh Thiên chuẩn bị bước qua thì nghe thấy hai người họ nói về mình và Lạc Yên.
Anh bèn khép cửa lại rồi đứng một bên, im lặng lắng nghe.
Lý Ngôn: “Hả? Sao có thể chứ?”
Lục Tư Thành: “Cái gì không thể?”
Lý Ngôn: “Thì Lạc Yên đó, cậu cảm thấy cô ấy dính người như vậy à?”
Trình Cảnh Thiên nhíu mày.
Đối với Lý Ngôn, Lạc Yên chính là một người đẹp không có nhiều sắc thái.
Giống như một con búp bê tinh xảo đặt trong lồng kính, dù đối phương có nhiệt tình thế nào thì trên mặt cũng chỉ bày ra một biểu cảm duy nhất.
Hắn nghĩ rằng khi yêu đương thì Lạc Yên cũng sẽ như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em-2/2888739/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.