Vào cuối những năm 90, kỳ thi đại học được tổ chức giữa tháng Bảy — đúng vào cao điểm mùa hè nóng bức. Trời nắng chang chang, Tôn Dung Phương cẩn thận nấu một bình trà mát, pha thêm nước lạnh để con gái mang theo đến trường thi giải nhiệt.
"Mẹ, mẹ không cần đưa con đâu, con tự đi được mà."
Tạ Uyển Oánh quay lại nói với mẹ, người đang chuẩn bị theo cô đến điểm thi.
Tôn Dung Phương còn chưa kịp phản ứng thì con gái đã xách đồ rời khỏi nhà.
Chỉ trong chớp mắt, Tạ Uyển Oánh một mình leo lên chiếc xe đạp cũ kỹ phát ra tiếng lạch cạch, phóng nhanh về phía điểm thi.
Đến trước cổng Trường Trung học số 8 — nơi tổ chức kỳ thi, cô liền bắt gặp một chiếc ô tô con đang đỗ phía trước. Tạ Uyển Oánh dắt xe vào khu gửi xe, đúng lúc thấy Trương Vi — bạn cùng bàn của cô — bước xuống từ chiếc xe đó.
Phải nói, cổng trường lúc này đông nghịt người, nhộn nhịp vô cùng. Rất nhiều phụ huynh tự mình đưa con đến thi, bởi vì ai cũng hiểu kỳ thi đại học không chỉ thay đổi vận mệnh của một đứa trẻ, mà còn có thể thay đổi cả tương lai của một gia đình. Họ đặt hết hy vọng lên vai con cái, tỉ mỉ kiểm tra lại cặp sách, tài liệu, không ngừng dặn dò đủ điều.
Tạ Uyển Oánh không muốn mẹ đi theo, không phải vì ngại, mà là không muốn để mẹ phải vất vả.
Quá đông người chen chúc giữa cái nắng gay gắt. Đứng đợi bên ngoài mấy tiếng đồng hồ, không có bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/4814350/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.