[Cái tên khốn nạn như thế này đáng bị phỉ nhổ ít nhất một lần! À! Ta đã quan sát vì ta nghĩ lần này chúng ta có thể đập vào lưng hắn được!
Cale muốn tập trung vào những gì White Star đang nói, tuy nhiên, lúc này trong đầu cậu lúc này như đang ở giữa một khu chợ sầm uất.
[Có phải tên khốn đó đang coi thường Cale của chúng ta không? Hả? Tại sao hắn lại đưa một đứa trẻ ngoan và đáng thương như Choi Han vào ảo ảnh chứ hả? Hả? Hả? Này tên khốn White Star, trả lời câu hỏi của ta ngay!]
Xin lỗi, nhưng mà Nước Trên Trời này... White Star có thể trả lời cô được sao?
[Cale, đi! Mau cứu cậu ta khỏi tên khốn còn tệ hơn cả đống bùn thối! Ồ! Ta cần XXX và XX tên khốn đó!]
[Bình tĩnh.]
[Đá Tảng! Ông sẽ bình tĩnh trong tình huống như vậy sao? Đó là một ảo ảnh, một ảo ảnh đó! Điều khủng khiếp đó đã trở lại thế giới một lần nữa! Làm thế nào có thể có một XX như XXX tình huống như vậy?!]
Aigoo. Cô ấy không nói đùa.
Suy nghĩ của Cale trở nên trống rỗng trước những lời nói càng ngày càng thô lỗ của Nước trên Trời.
Cô ấy luôn kiểm soát bản thân một cách cẩn thận, vậy tại sao lần này lại tệ như vậy chứ?
Sự khác biệt duy nhất so với trước đây là sự tồn tại của Ảo ảnh sư. Có phải trong quá khứ Nước trên Trời đã chiến đấu chống lại một Ảo ảnh sư không?
Cale cảm thấy đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-ke-vo-lai-nha-ba-tuoc/3465951/chuong-146.html