Choi Han nhìn vào khuôn mặt cau có của Cale và bắt đầu nghĩ về Raon.
Nếu Raon có ở đây!
Raon có thể dịch chuyển cậu bằng ma pháp hoặc thả cậu bay lơ lửng.
Vẫn có Âm thanh của gió của Cale, nhưng...
Cale cũng có thể khiến Choi Han lơ lửng với Âm thanh của gió. Tuy nhiên, White Star đã tạo ra một bức tường gió dày xung quanh hội trường để khiến Cale và Choi Han khó trốn thoát.
Những người trong hội trường sẽ lao vào cả hai nếu xuyên thủng bức tường gió của White Star.
Sau đó, chắc chắn sẽ có nhiều người bị thương.
Họ đã liều lĩnh lao vào cậu.
"Chúng ta phải cứu cậu ta ......."
Bộp!
Choi Han đẩy một kỵ sĩ đang tóm lấy quần áo của mình đi. Tuy nhiên, cậu chỉ đẩy nhẹ vào tay kỵ sĩ, khiến người đó không bị thương chỉ loạng choạng.
Phịch.
Kỵ sĩ ngã xuống. Tuy nhiên, không ai để ý đến.
"Tôi sẽ ... cứu anh ấy ......"
Ngoài ra, còn có một đứa trẻ, có vẻ là một người hầu đã cố gắng không ngừng để lấy quần áo của Choi Han. Choi Han khẽ gạt tay ra.
Những người này chắc chắn sẽ lao vào cậu khi họ cố gắng xuyên thủng bức tường gió.
Họ thậm chí không thể ngất xỉu được!
Choi Han bắt đầu cau mày. Hình như White Star đã nhận ra điều này và Choi Han nhận ra White Star đang mỉm cười khi nhìn mình.
"Sao vậy? Ngươi không thấy lối thoát nào sao? Ta đoán rất khó để ngươi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-ke-vo-lai-nha-ba-tuoc/3465950/chuong-145.html