Đúng lúc này, bên tai đột nhiên truyền đến một giọng bé gái mềm mại: “Anh trai ngủ ngon! Ngày mai Lê Lê tới tìm anh chơi!”
Cậu bé đột nhiên dừng lại.
Bé đã đồng ý rồi.
Ngày mai muốn chơi chung với em gái Lục Lê.
Bé không thể… Nuốt lời.
Lục Kỳ giống như đụng phải khoai lang bóng, đột nhiên quăng con dao ra xa.
Cậu bé nhắm mắt lại, hít sâu một hơi.
Mười phút sau, bé cầm con dao bỏ vào bếp, đặt chìa khóa trở vào ngăn kéo, bé quay trở lại phòng của mình.
Sau đó quăng cái gối dính đầy nước mắt xuống trên mặt đất, dẫm vài cái!
Loading...
Một đứa trẻ năm tuổi, lại sinh ở nhà họ Lục giàu có thượng lưu, mà có cha mẹ như vậy, mấy đứa trẻ khác cùng tuổi ngây thơ mờ mịt chơi đùa, mà bé đã phải hiểu chuyện, hiểu tất cả, biết tất cả.
Bé biết đêm nay bé quá xúc động.
Bé cũng biết làm như vậy là không tốt.
Nhưng bé thật sự rất là khó chịu.
Thì ra, trong năm năm này, bé đều sống ở trong một giấc mơ giả dối.
Bé xem ba mẹ là điều trân quý nhất trên thế giới, bé yêu bọn họ như vậy.
Bọn họ kêu bé làm gì, bé đều làm theo.
Cho dù bé rất sợ ông cố nội, nhưng vì bọn họ, bé vẫn phải luôn nỗ lực khắc phục nỗi sợ hãi, nỗ lực làm ông cố vui.
Lúc ấy, bé cho rằng ba mẹ yêu mình.
Bọn họ làm tất cả, đều là vì bé.
Bọn họ cũng nói với bé như vậy.
Nhưng thẳng cho đến tối nay, bé mới chân chính nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773859/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.