Bé không muốn nói cho Lục Lê.
Có khả năng ba mẹ bé không có tốt như trong tưởng tượng của bé.
Thậm chí, trước nay bọn họ quan tâm, để ý, đều không phải là bé.
Bọn họ không yêu bé.
Bọn họ cũng không đau bé.
Càng có khả năng chưa từng có chân chính quan tâm đến bé.
Bé chỉ là một công cụ mà bọn họ dùng để lấy lòng ông cố nội.
Không có ai sẽ quan tâm đến bé nữa.
Bé mất hết rồi, cái gì cũng không có.
May mắn ông nội Lục không thiếu tiền, mỗi căn phòng ở nhà chính đều có TV và phòng tắm riêng, cô bé cũng dễ dàng tin lời này của cậu bé.
Sau đó gương mặt tràn đầy vui vẻ nhảy nhót nghiêng đầu hỏi cậu bé: “Anh ơi, vậy anh đang xem Transformers sao?”
Không đợi cậu bé trả lời, cô bé đã hưng phấn giơ lên tay nhỏ trắng nõn: “Lê Lê cũng muốn xem!”
Lục Kỳ vừa định nói được, dù sao em Lê Lê cũng chưa xem Transformers, cho nên cũng không biết đó là phim gì, có nội dung gì, bé nói là xem Transformers khóc, thí chính là khóc đó, làm gì được nhau!
Nhưng bỗng dưng cúi đầu nhìn vào đôi mắt đen nhánh trong suốt sạch sẽ của cô bé, lại nghe được cô bé nói câu cuối kia, Lục Kỳ dừng một hồi lâu, gương mặt trắng nõn đều đỏ rân, cuối cùng mới hít sâu thở dài một hơi.
“… Anh không có xem Transformers.”
Lục Lê: “…?”
“Anh đang xem…”
Lục Kỳ nhăn mày nhỏ, do dự một hồi lâu.
Không đợi cậu bé nghĩ ra tên phim hoạt hình nào có thể khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773858/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.