Lục Quân Hàn nhận giường, không quen ngủ giường quân đội ở nhà chính.
Hai giờ sáng anh mới miễn miễn cưỡng cưỡng ngủ được, còn chưa ngủ được bao lâu, thì đã bị đánh thức.
Anh không kiên nhẫn lại táo bạo mở mắt đen lạnh nhạt như động băng, đáy mắt lộ ra mùi chết chóc đầy khủng bố khiến người run sợ.
Vừa mới mở mắt, trực tiếp đối diện mắt to đen nhánh ngây thơ đầy vô tội của cô bé.
Cô bé ngồi thẳng ở trên giường, tóc dài đen nhánh thả dài phía sau lưng, hai bên vai, mặt mũm mĩm trắng nõn, miệng nhỏ đỏ bừng, mắt to đen nhánh tròn xoe, lông mi thật dài chớp chớp, như là búp bê Châu Âu tinh xảo xinh đẹp.
Nhìn cực kỳ đáng yêu.
Nếu không phải chân của con ranh này còn giữ nguyên trên mặt anh, thì biểu tình vô tội đáng yêu này có khả năng càng làm cho người khác tin một ít.
Lục Quân Hàn hít sâu một hơi, từ trên giường ngồi dậy, nhịn xuống xúc động ném văng con ranh phiền phức này vào hồ chơi với cá, gương mặt đẹp trai lộ ra nồng đậm bực bội và buồn ngủ.
“Cái gì đó? Lại muốn vào WC?”
“Không phải!”
Bé Lê Lê vội vàng nói với ba mình: “Con vừa mới nghe thấy tiếng khóc của anh nhỏ, anh ấy khóc thảm ơi là thảm, con muốn đi tìm anh nhỏ…”
“Tìm cái rắm!”
Cô bé loli nói còn chưa dứt lời, đã bị ông ba lạnh lùng nham hiểm vô tình, biểu tình không kiên nhẫn một tay xách lên, một lần nữa ném nàng tới bên kia giường, địa phận đất đai của bé.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773857/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.