Lúc này gương mặt thanh tú dịu dàng của Trần Tố Tố vô cùng dữ tợn.
Hai mắt đỏ tươi, mang theo lửa giận căm ghét gắt gao trừng bé.
“Mày biến cho tao, thứ phản đồ, còn tới tìm tụi tao làm gì!”
Lục Kỳ chịu đựng cơn đau nhức trên tay, đôi mắt nổi lên một tầng hơi nước.
Cơ thể bé đau đến cuộn người lại, nhỏ giọng nức nở: “Mẹ, con không phải…”
“Tao không phải mẹ mày! Mày cũng không phải con trai tao, tao không có đứa con ăn cháo đá bát như mày!”
Đêm nay Trần Tố Tố nghẹn không ít cục tức, chỉ cần nhớ lại toàn bộ chuyện này đều là Lục Kỳ gây ra, cô ta đã tức thở không lên, cười lạnh nói: “Hiện tại nhìn thấy tụi tao như vậy mày vừa lòng chưa! Mày thích em gái Lê Lê như vậy, thì mày dập đầu xin làm con trai Lục Quân Hàn đi! Còn tới đây tìm tụi tao làm gì? Biến nhanh cho tao!”
“Mẹ…”
Loading...
Lục Kỳ nghiêng ngả lảo đảo từ trên mặt đất bò dậy, tay nhỏ muốn kéo tay bà ta, trong giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở: “Mẹ, con sai rồi, mẹ đừng bỏ con…”
Trần Tố Tố lại lần nữa hung hăng đẩy cậu bé ra, sức lực chưa từng nhẹ lại, ai nhìn vào không biết, còn tưởng Lục Kỳ là kẻ thù của cô ta, giọng nói sắc nhọn đều cất cao vài độ: “Tao kêu mày biến khỏi mắt tao, mày điếc sao không nghe thấy hả?! Biến!”
Lục Kỳ lại lần nữa bị xô ngã thật mạnh trên mặt đất.
Hốc mắt cậu bé đỏ bừng, ngơ ngẩn nhìn người mẹ đang điên loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/1773856/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.