Ở trong nước, pháp lực của bé sẽ khôi phục càng mau, hơn nữa cũng không dễ dàng mệt rã rời. Cho nên, vì chờ ba trở về, Lục Lê ngâm mình trong bồn tắm hơn hai tiếng đồng hồ.
Ngay từ đầu, người hầu sợ bé ngâm lâu làn da sẽ bị sưng phồng, cho nên không chịu để bé ở trong bồn tắm lâu, nhanh chóng ôm bé ra, lau mình sấy tóc trong mười phút, sau đó mặc vào váy ngủ.
Tuy rằng Lục Lê không tình nguyện, nhưng vẫn ngoan ngoãn mặc vào. Chờ người hầu cho rằng bé đã ngủ, tắt đèn đóng cửa rời khỏi, thì bé mở mắt bò dậy.
Bởi vì chân ngắn, với không tới chốt cửa, Lục Lê chỉ có thể thi triển pháp thuật, vặn nước ngập bồn tắm, ngay sau đó bé biến thành một con cá nhỏ, hạnh phúc bơi qua bơi lại ở trong bồn tắm.
Đặc biệt sung sướng.
Trong đầu còn nghĩ sau giờ này ba còn chưa có trở về, vì tống cổ thời gian, Lục Lê bơi bơi bơi, bơi suốt hai tiếng.
Cơ thể chậm rãi hấp thu linh khí trời đất, đồng thời khôi phục toàn bộ pháp lực cùng sức lực, bé nhàm chán không biết phun ra nhiều ít phao bong bóng.
Dần dần, theo thời gian trôi đi, cơ thể bé bắt đầu nhàn nhạt tỏa ra ánh sáng màu vàng lóa mắt.
Vận may, cùng lời chúc phúc buông xuống.
Trong sân, có người hầu kinh ngạc nói: “Sao lại thế này? Đám Cẩm lý trong hồ vừa rồi còn ốm yếu, như là sắp chết, tôi đang chuẩn bị vớt lên làm thịt, sao mà chớp mắt đã bơi nhảy tung tăng đầy sức sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/158934/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.