Dinh thự nhà họ Lục rất rộng lớn, chỉ là từ thư phòng đi đến cửa cầu thang lầu, đều phải tốn mười lăm phút.
Nhưng Lục Quân Hàn đi đường tốc độ cực nhanh, không bao lâu, đã đến cửa thang lầu.
Anh đi xuống cầu thang, tới đại sảnh, làm lơ khách khứa xung quanh liều mạng chạy tới muốn bắt chuyện, bước chân không ngừng, lạnh mặt đi thẳng tới khu đồ ngọt.
Gương mặt anh tuấn đến cực điểm, ngũ quan sắc bén, hình dáng đường cong thâm thúy hung ác, đôi mắt hẹp dài âm hàn càng là lộ ra ánh sáng tối tăm đặc sệt, sâu không thấy đáy.
Ngày thường nhìn khá khủng bố, khí thế làm cho người ta sợ hãi, hiện giờ trên mặt bao phủ một tầng hàn băng dày cợm, nhìn càng thêm thấm người, làm người không rét mà run, không dám lại gần.
Với biểu tình hiện tại này của anh, không nói lời nào cũng có thể khiến trẻ con sống sờ sờ bị hù chết.
Anh ngước mắt lạnh lùng nhìn lướt qua, liếc mắt một cái thì nhìn thấy có một đám người lớn ngồi ở khu đồ ngọt ăn bánh kem, nhìn rõ ràng Tống Thanh Uyển đang nghiêng đầu nói chuyện với vệ sỹ, tư thế đoan trang ưu nhã, trên mặt mang theo ý cười, khóe miệng hơi cong, tâm tình phi thường tốt.
Người đàn ông híp mắt, gương mặt nặng nề đi qua.
Tống Thanh Uyển hiển nhiên cũng nhìn thấy anh đi đến, tâm trạng rất là vui mừng, chờ anh đi đến trước mặt, mới giả ý oán trách.
Loading...
“Thằng nhóc thúi này, thế nào cũng phải buộc mới đi xuống là sao?! Nếu đã tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/158926/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.