“……”
“Cô hỏi qua, là người nhà con bé không cần nó, chờ cô dạy dỗ thằng cha không lương tâm kia của con bé rồi đoạt tới cho mày nuôi luôn, dù sao nhà họ Lục chúng ta cũng không thiếu một chén cơm này…”
Tống Thanh Uyển từ trước đến nay bá đạo, bà mới mặc kệ cái gì gọi là đạo đức hay không đạo đức, thật vất vả mới gặp được một cô bé vừa mắt, còn lâu bà mới nhường cho người khác.
Đặc biệt là người nhà bé còn đối xử không tốt với bé, Tống Thanh Uyển nghe mà đau lòng, không bằng ôm về nhà nuôi, dù sao không có gì là tiền không thể giải quyết.
Cùng lắm thì bắt tên nhóc thúi Lục Quân Hàn này lấy quyền đè người.
Bà cũng không tin, một cô bé con mà thôi, còn đoạt không được!
Lục Quân Hàn mặt mày lộ ra không kiên nhẫn: “Đừng có hở chút là tha mấy đứa nhỏ không đứng đắn về nhà, con không phải nhà trẻ.”
“Cái gì không đứng đắn! Cô thấy mày mới không đứng đắn đó! Mày còn dám chửi bới cháu gái cưng của cô, cô không để mày yên đâu con, mày nghe rõ chưa?!”
Loading...
Người còn chưa có mang vào cửa, đã che chở như vậy rồi, ngay cả tiếng “Cháu gái” cũng đã kêu lên, thì sau này còn ra sao nữa?
Tưởng tượng đến sau này sẽ có một con nhóc nhỏ vừa chảy nước mũi vừa kêu anh là ba thì anh đã muốn giết người, sắc mặt Lục Quân Hàn nặng nề như có thể biến thành lưỡi dao sắc bén: “Không phải cô ghét nhất con gái sao?”
Nói xong, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-con-gai-cua-nhan-vat-phan-dien/158924/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.