Lúc này trong sảnh đấu giá có người giơ bảng, anh ta hô lên một cái giá.
“Hai mươi ba triệu tệ.”
Người giơ bảng là trợ lý Ngô.
Phó Tế Thần biết trong buổi đấu giá tối nay có một hộp nhạc từ thời dân quốc, anh ta đặc biệt nhờ trợ lý Ngô về nước lấy hộp nhạc này.
Phó Tế Thần thích sưu tầm đồ cổ dân quốc, nó sẽ mang cho anh ta nhiều linh cảm.
Không chỉ có thế, trong nhà anh ta còn cất giữ rất nhiều đồ vật, đủ loại kiểu dáng màu sắc, ví dụ như sườn xám.
Phó Tế Thần muốn gì, anh ta chưa bao giờ để người khác lấy mất.
Anh ta là khách quen của hội đấu giá.
Mỗi lần đấu giá, nếu các nhà sưu tầm biết Phó Tế Thần nhìn trúng món nào thì bọn họ sẽ thức thời mà không cạnh tranh.
Bởi vì cho dù dùng bao nhiêu tiền, Phó Tế Thần đều sẽ thu được món đồ đấu giá vào túi.
Có mấy người nhận ra trợ lý Ngô là người bên cạnh Phó Tế Thần, bọn họ biết hộp nhạc dân quốc này gần như thuộc về Phó Tế Thần rồi.
Lúc này một người hô giá.
“Ba mươi triệu tệ.”
Khương Tự lại giơ bảng lần nữa, bảo trợ lý cạnh tranh.
Cô hất cằm, tầm mắt chỉ dừng ở hộp nhạc, nhìn cũng không nhìn trợ lý Ngô một cái.
Trợ lý Ngô lại giơ bảng lên tiếp, hô giá.
“Ba mươi lăm triệu tệ.”
Khương Tự cười nhẹ, cô không thèm để hành vi nâng giá của trợ lý Ngô ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su/3388179/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.