Mộc Thái nhanh chóng tiến lên, cúi người cung kính nói:
"Bẩm Hoàng thượng, phía sau đã chuẩn bị phòng tiếp khách. Nếu người có việc muốn bàn bạc, thần xin được dẫn đường."
Thẩm Hàn Dạ khẽ gật đầu, ánh mắt quét qua toàn bộ sảnh một lượt, khiến mọi người đồng loạt cúi đầu không dám nhìn thẳng.
"Được, Mộc khanh gia dẫn đường đi. Trẫm quả thực có đôi chuyện cần bàn."
Các di nương nhanh chóng kéo theo con cái rời khỏi sảnh, không ai muốn nấn ná trước sự hiện diện của binh lính hoàng gia. Lão phu nhân chậm rãi đứng dậy, ánh mắt hiền từ nhìn Lý Yến, dịu dàng nói:
"Yên Nhi, tiệc cũng đã tàn, con nên cùng tổ mẫu về phòng nghỉ ngơi đi."
Lý Yến cúi người hành lễ, giọng nói mềm mại nhưng dứt khoát:
"Tổ mẫu cứ yên tâm về trước, Yên Nhi sẽ ở lại sắp xếp lại buổi tiệc. Chút việc nhỏ này không đáng nhọc lòng người khác."
Lão phu nhân thoáng ngập ngừng, ánh mắt đầy lo lắng: "Nhưng mà... con đừng quá sức. Có gì cứ giao cho hạ nhân làm, đừng tự mình ôm đồm."
Lý Yến mỉm cười, ánh mắt kiên định:
"Yên Nhi hiểu rồi. Tổ mẫu về nghỉ ngơi trước, con sẽ sớm quay lại."
Nghe vậy, lão phu nhân đành gật đầu, để nha hoàn dìu mình rời đi. Trước khi khuất bóng, bà không quên quay lại dặn dò: "Con nhớ giữ gìn sức khỏe. Đừng làm tổ mẫu lo lắng."
Đợi bóng dáng lão phu nhân khuất hẳn, nụ cười trên môi Lý Yến dần tắt. Cô quay lại, ánh mắt thoáng chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3746776/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.