Trò chơi kết thúc ngay sau chén rượu giao bôi đầy căng thẳng đó. Không ai trong sảnh dám đề xuất thêm bất kỳ trò gì nữa. Không khí vốn náo nhiệt ban đầu giờ chỉ còn lại sự lặng lẽ đến mức có thể nghe rõ tiếng thở dài nhẹ nhõm của vài người.
Mộc Thái, đứng phía sau bàn chủ, ánh mắt không ngừng liếc nhìn Lý Yến. Ông gần như muốn chạy ngay tới kéo con gái mình ra khỏi cơn ác mộng mà nó vừa tự đẩy mình vào. "Đứa con này... đúng là không biết trời cao đất dày! Nó tưởng mình đang chơi đùa với ai chứ? Thanh Vương là người mà nó có thể tùy tiện động chạm sao?"
Ông siết chặt bàn tay, cố gắng kiềm chế không nói gì, nhưng trong lòng đã rối như tơ vò. Từ trước đến giờ, ông luôn tự hào về Mộc Yên vì sự thông minh và quyết đoán. Nhưng hôm nay, cô như đang đùa giỡn với lưỡi dao sắc bén, chỉ cần một chút sơ suất là có thể mất mạng.
Không khí trong sảnh vốn đã căng thẳng nay càng thêm nặng nề khi từ bên ngoài vang lên tiếng bước chân đồng loạt. Cửa lớn mở ra, một đội quân mặc giáp sáng bóng tiến vào, đứng thành hai hàng ngay ngắn.
Dẫn đầu là một thái giám mặc áo lụa vàng thêu chỉ bạc, giọng the thé vang lên như một hồi chuông phá tan sự yên tĩnh:
"Hoàng thượng giá đáo!"
Tất cả mọi người trong sảnh lập tức quỳ xuống, không khí vốn đã căng thẳng nay càng thêm phần trang nghiêm. Mộc Thái, với sự nhạy bén của một đại thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3746775/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.