Lý Yến mỉm cười, cố tình dùng giọng nói dịu dàng đến mức khiến mọi người xung quanh không khỏi ngạc nhiên:
"Đại tỷ, sức khỏe của tỷ dạo này thế nào rồi?"
Không khí trong chính sảnh đột nhiên yên tĩnh đến lạ thường. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía cô, đầy kinh ngạc. Mộc Yên trước giờ nổi danh vì thái độ gay gắt, thậm chí không tiếc lời làm khó Mộc Linh Dao, giờ lại đổi thành dịu dàng, quan tâm như một muội muội ngoan ngoãn thực sự.
Ngay cả Mộc Linh Dao cũng không giấu nổi vẻ sữNg sờ. Cô chớp mắt, đôi môi hơi mấp máy như muốn nói gì đó nhưng lại không thành lời, ánh mắt vẫn còn dè dặt và đầy cảnh giác.
"Ta..." Mộc Linh Dao lắp bắp, không biết nên trả lời ra sao thì lão phu nhân đã nghiêm giọng cắt ngang:
" Đại nha đầu, không nghe Yên Nhi hỏi sao?"
Giọng nói nghiêm nghị của lão phu nhân khiến Mộc Linh Dao giật mình. Cô vội cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ:
"Đa tạ muội quan tâm, ta vẫn ổn."
Dù đã trả lời, ánh mắt của Mộc Linh Dao vẫn không thể che giấu sự hoài nghi. Muội muội này thật sự thay đổi ư?
Lý Yến cười nhạt trong lòng. Rốt cuộc thì mình vẫn không thoát khỏi ánh mắt nghi ngờ. Nhưng cô biết, chỉ cần kiên nhẫn và diễn cho tròn vai, cô sẽ dần thay đổi ấn tượng mà Mộc Linh Dao cũng như mọi người dành cho mình.
"Tỷ ổn là tốt rồi." Lý Yến khẽ gật đầu, tỏ vẻ hài lòng, rồi chậm rãi đưa tay nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3746769/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.