Buổi sáng hôm sau, ánh mặt trời xuyên qua khe cửa, nhẹ nhàng phủ lên khung cảnh yên tĩnh của Mộc phủ. Lý Yến đã thức dậy từ rất sớm, trong lòng đầy ắp những suy tính cho nhiệm vụ ẩn mà hệ thống giao phó. Sinh thần của Mộc Linh Dao đã cận kề, mọi thứ cần được chuẩn bị một cách chu toàn và tỉ mỉ.
Cô ngồi trước bàn trang điểm, vừa để nha hoàn búi tóc, vừa thầm liệt kê những việc phải làm trong đầu: phải có tiệc trà nhỏ, trang trí đơn giản nhưng tinh tế, quà tặng phải đủ ý nghĩa và khiến nữ chính hài lòng. Cô nhẩm đi nhẩm lại như sợ bỏ sót điều gì. Đột nhiên, hệ thống vang lên:
[Hệ thống]: “Ký chủ không định mời phản diện sao? Hắn để ý nữ chính, nếu tham dự sinh thần, biết đâu sẽ vì vui mừng mà tăng độ hảo cảm.”
Động tác vuốt nhẹ sợi tóc của nha hoàn khựng lại trong thoáng chốc. Lý Yến hơi giật mình, khóe miệng khẽ co giật. Thẩm Mặc?
Cô thở dài thườn thượt trong lòng. Nghĩ đến việc phải đối diện với kẻ nguy hiểm như Thẩm Mặc, Lý Yến đã thấy da đầu mình tê rần. Hắn nổi tiếng là người thâm trầm khó đoán, lại có một mối liên hệ phức tạp với nữ chính. Nếu mời hắn, chẳng khác nào đặt thêm một quả bom vào bữa tiệc này. Nhưng nếu không mời, cơ hội tăng độ hảo cảm cũng coi như vụt mất.
“Hệ thống” cô thầm thì trong đầu, giọng điệu chán nản, “nếu hắn nổi giận, ta còn giữ nổi cái mạng này không?”
[Hệ thống]: “Đừng lo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3746770/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.