Một cô nương phong thái bất phàm bước đến bên cạnh. Ánh mắt sắc sảo nhìn Lý Yến. Dịu dàng hỏi. “Không biết công tử có ý gì vậy?” Giọng cô nhẹ nhàng nhưng đầy vẻ sắc bén. Như thể đang tìm cách dò xét sự bất bình của Lý Yến đối với màn biểu diễn.
Lý Yến không ngại ngần. Cô nhìn cô nương trước mặt rồi quay lại nhìn màn biểu diễn. Lắc đầu tỏ vẻ không đồng tình. “Ý tôi là màn biểu diễn này không thực sự đáng khen như mọi người nghĩ.” Cô nói. Giọng đầy sự tự tin. “Cắt khăn mà lại để lỗ hổng lớn như vậy. Ai cũng có thể nhận ra được. Không phải mờ ảo thuật gì cả.”
Cô nương kia không tỏ ra giận dữ hay khó chịu. Mà chỉ mỉm cười dịu dàng. Như thể đã đoán trước được phản ứng này từ Lý Yến. “Vậy à? Thế công tử có thể làm tốt hơn chăng?” Cô hỏi. Giọng điệu không quá nghiêm khắc nhưng đầy sự thách thức.
Lý Yến cười khẩy. Không sợ hãi trước sự dò xét của cô nương kia. “Tôi đã từng xem rất nhiều màn ảo thuật. Tôi biết cách nhìn ra những lỗ hổng mà người khác không thấy. Hơn nữa. Ảo thuật phải là sự bí ẩn. Không phải là trò lừa bịp.” Cô đáp. Tự tin đứng dậy khỏi ghế và bước tới gần hơn. Ánh mắt sắc bén quan sát màn trình diễn.
Cô nương kia dường như không bất ngờ trước phản ứng của Lý Yến. Cô chỉ nhẹ nhàng đưa tay ra hiệu cho người biểu diễn dừng lại. Rồi quay sang nhìn thẳng vào mắt Lý Yến. “Công tử có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3746763/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.