Sau khi dùng bữa xong, Lý Yến cùng với mấy nha hoàn đi dạo quanh Mộc phủ. Không khí yên tĩnh, ngập tràn mùi hương của các loại hoa đang nở rộ. Nơi đây giống như một thiên đường nhỏ trong lòng phủ Đại học sĩ, với những vườn cây cảnh được chăm sóc tỉ mỉ, từng con đường rợp bóng cây xanh.
Khi họ đi qua khu vườn sau, Lý Yến và các nha hoàn vô tình gặp phải một nhóm gia nô đang bận rộn chăm sóc cây cỏ. Bất chợt, Ý Liễu, một nha hoàn đã tháp tùng cô từ lâu, bước tới gần nhóm gia nô. Với vẻ mặt không mấy thiện cảm, cô lớn tiếng mắng:
“Các ngươi không có mắt sao ? Không trông thấy nhị tiểu thư đến à ? Còn không hành lễ ? "
Khi nghe Ý Liễu mắng, nhóm gia nô vội vã dừng công việc, cúi đầu sâu hơn nữa, vẻ mặt sợ hãi hiện rõ trên mỗi người. Một người trong số họ, giọng run rẩy, lắp bắp xin lỗi: “Nhị tiểu thư tha tội, tiểu thư tha tội."
Lý Yến nhìn nhóm gia nô trước mặt mình, cảm giác không thoải mái len lỏi trong lòng. Cô bước tới, giơ tay ngăn Ý Liễu lại, nhẹ nhàng nói: “Thôi, đừng mắng nữa. Đứng xa như vậy cũng khó mà nhận ra được.”
Hai nha hoàn sững sờ trước sự dịu dàng khác thường của chủ tử nhà mình nhưng cũng không dám lên tiếng, chỉ lặng lẽ cúi đầu và lui về sau.
...
Lúc ngồi nghỉ mát bên đình, Lý Yến ngả người ra chiếc ghế mây, nhắm mắt tận hưởng không khí mát mẻ giữa tiếng chim ríu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3746762/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.