Tiếng chuông điện thoại inh ỏi làm tôi giật mình tỉnh, phá tan giấc mơ ngọt ngào của tôi. Tôi mơ gì ư? Tôi lại mơ về ngày trường tôi chơi ném bóng nước. Trường tôi có một hoạt động như kiểu truyền thống, nếu bạn thích thầm ai đó, hãy ném trái bóng nước đầu tiên của mình vào người ấy. Ngày đó, tôi chẳng thấy Khanh đâu, chỉ biết là bản thân mình thì ăn bóng nước banh chành tan tành lạnh teo tóp luôn. Thủ phạm không ai khác mà chính là lũ bạn khốn nạn chung lớp. Chúng nó chẳng quan tâm tới truyền thống gì đâu, vì thừa biết rằng bóng có ném mấy thì cũng vẫn sẽ ế lòi dòi thôi. Vậy nên, bóng trên tay có bao nhiêu là chúng nó nã hết vào người bạn mình. Tôi ăn nhiều bóng nước dã man, toàn là bóng nã vào mặt, làm tôi chỉ biết đứng một chỗ mà dụi mắt, chả ném trúng được ai. Ức chế vô cùng luôn...
Quay lại hiện tại, tôi nhìn điện thoại thì mới hay là Nghĩa mặt ngựa đang gọi cho mình. Tôi uể oải bắt máy.
“Alo”
“Tôi đợi cô nãy giờ đó đồ con heo. Có dậy đi không thì bảo? Trễ giờ bây giờ!!!” - đàn anh tên Nghĩa quát lớn qua điện thoại. Thế là tôi cũng tỉnh con mẹ nó ngủ luôn. Tên khốn nạn, chỉ biết hành bạn là giỏi.
Nguyền rủa thầm chơi vậy thôi chứ tôi cũng ba chân bốn cẳng dậy sửa soạn cho kịp giờ. Không thể để hội fan của Nghĩa mặt ngựa thấy tôi đi chung với cậu ấy được...
Sau 15 phút làm mọi thứ, tôi cũng vọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-meo-cuoi-cap/3218395/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.