🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trên đời này, thứ có thể khiến bạn dằn vặt nhất là gì? Nhiều lắm. Đối với tôi, thứ có thể khiến tôi dằn vặt là vô cùng nhiều, cảm giác biết được Gintama đã hết xuất bản từ lâu mà mình vẫn chưa thể mua hết đủ bộ, cảm giác mà khi tôi sắp mất đi một ai đó mà quên mất nói cho người ta biết rằng họ quan trọng với mình đến thế nào, cảm giác khi mà về nhà sớm mà không hay rằng bữa ấy bố nấu cơm,... nhưng bây giờ, thứ dằn vặt vượt lên trên tất cả có lẽ chính là cảm xúc mà tôi dành cho Nghĩa lúc này.



Thế quái nào...



Thế quái nào mà tôi có thể quên mất một nhân vật trong bộ ba anh em chơi thể thao đẳng cấp trâu chó ở trường mình thế này?



Đã vậy, còn để cho cậu ta biết được điều ấy.



Chưa tính đến chuyện tôi còn viết thành cả sớ nhồi nhét vào đầu bạn đọc của mình...



Trang à, mày ác quá, có ế già cũng đáng.



Đang nằm chống tay trợn mắt nhìn trần nhà với cảm xúc tuyệt vọng vô bờ, điện thoại tôi rung lên. Tôi cầm lên xem, là tin nhắn của Nghĩa.



“Đừng có mà nằm trợn mắt nhìn trần nhà dằn vặt nữa, lo học bài đi cô”



Tôi “...”



Chẳng biết tự khi nào mà tên điên này lại chọt được một chân vào cốt truyện của tôi rồi cứ thế mà lấy đà, hủy hoại triệt để tinh thần của tôi. Tôi còn nhớ... À không, tôi chẳng nhớ gì về cậu ta cả... Thật đấy... Chỉ là càng lúc, tôi càng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-meo-cuoi-cap/3218394/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trò Mèo Cuối Cấp
Chương 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.