Cô Maggie chỉ vào một thùng nhựa xanh đầy ắp đồ đặt trước mặt Emma.
Cô ghé mắt nhìn vào trong và thấy mấy bộ váy tennis được xếp gọn gàng trong thùng thành một chồng.
Cô đưa tay định lấy chồng váy áo nhưng Nisha hất tay cô ra.
"Để tôi."Nisha quay về phía đội và bắt đầu gọi tên.
Từng cô gái bước ra giữa sân, Nisha trao cho họ đồng phục như một vị hiệu trưởng đang trao bằng tốt nghiệp cấp ba cho học sinh.Sau khi mọi cô gái đều đã nhận đồng phục và cô Maggie quay trở lại văn phòng huấn luyện viên, Nisha mới lấy bộ đồng phục cuối cùng trong thùng ra và trao nó cho Emma.
"Của cậu đây, Sutton."Emma mở chiếc váy ra và ướm thử vào người.
Tay áo chỉ dài khoảng một inch.
Phần thân áo không che hết bụng Emma.
Hoặc là ai đó đã sấy cho nó co lại, hoặc nó được thiết kế đặc biệt cho những chú lùn.
Mấy cô gái cười khúc khích.Gò má Emma nóng lên.
"Ừm...!có cái nào to hơn không vậy?"Nisha hất mái tóc đuôi gà ra sau vai.
"Tôi đã phát hết rồi, Sutton.
Đó là cái cậu xứng đáng nhận được vì đã không giúp tôi chuẩn bị đồng phục chiều hôm qua!""Nhưng...!hôm qua tôi không có ở đây." Emma phản đối.
Rõ ràng lúc đó cô đang ngồi trên chuyến xe buýt bốc mùi đến Tucson.Nisha khịt mũi.
"Vậy chắc người trông giống hệt cậu đến dự tiệc nhà tôi là người khác hả?" Cô chỉ vào bộ đồng phục nhỏ xíu.
"Thay đồ nhanh đi, đội trưởng! Cậu phải thể hiện tinh thần tập thể cùng chúng tôi chứ?" Nói rồi Nisha xoay hông đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lua-gat/4160792/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.