Theo như mớ ký ức đã nổi lên gần đây trong đầu tôi thì như vậy chả thể gọi là xấu tính.
Và không biết vì sao, tôi có cảm giác chút ký ức đó chỉ là phần nổi của một tảng băng khổng lồ.Emma và Charlotte đi ngang tấm bảng dán đầy ảnh kỷ yếu của học sinh trong trường từ nhiều năm trước.
Emma chợt thấy một tấm ảnh Sutton và bạn bè đứng trước sân trường cười lớn.Bên cạnh là tấm ảnh chụp Laurel và một chàng trai tóc đen ngồi trên băng ghế trong phòng tập thể hình vô tư chơi búng ngón tay.
Emma phải nhìn lại lần nữa để chắc chắn.
Đó đúng là chàng trai trong tấm ảnh chụp buổi đi chơi thác, và cũng là người được thông báo mất tích trong đồn cảnh sát sáng nay: Thayer, em trai của Madeline.Emma tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với cậu ấy.
Cậu ta đang ở đâu và tại sao lại bỏ đi? Có khi nào cậu ấy cũng giống Sutton, không phải bỏ đi mà là bị..."Ngày đầu đi học thế nào?" Mái tóc đuôi gà của Charlotte nhún nhảy trên lưng cô ấy."Ờ...!cũng ổn." Emma hướng mắt về phía hai cô gái đang đi ngược chiều, trên tay họ cầm kịch bản vở Yểu Điệu Thục Nữ.
"Chỉ có điều tất cả các giáo viên của tớ đều cư xử như thể họ muốn giế.t chết tớ."Charlotte khịt mũi.
"Làm như lạ lắm ấy."Emma lướt ngón tay dọc theo quai đeo thô ráp của túi tennis.
Cô ước gì có thể cảm thấy chuyện này bình thường.
Không phải ngày nào cô cũng bị giáo viên gọi là con nít quỷ, hoặc bắt cô ngồi hàng ghế đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lua-gat/4160791/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.