Ông Sơn bất lực đỡ lấy trán, ông mệt mỏi xoa hai bên thái dương.
- Nhanh, gọi cậu ta đến đây.
- Con…
- Nhanh lên, ngay lập tức. Đừng để ba nói thêm lần thứ hai.
…
Ở trong xe, từ lúc ra về Nhung cứ luyên thuyên mãi.
- Anh yêu, cái cô Ngọc gì đó có tình ý với anh đúng không? Người ta không thích cô ta chút nào đâu đấy.
- "…"
- Anh yêu, anh đừng có thích cô ta đấy nhé, nếu không em sẽ… em sẽ… em đau lòng lắm… hu hu…
Nói rồi lại lôi cái khăn ra chặm chặm, mắt nhấp nháy vô cùng tủi thân.
- Người ta ở bên anh mười mấy năm, ăn chung uống chung, còn từng mặc chung một cái…
Đình Duy nhìn Nhung, như bản thân vừa thấy một thứ kì lạ, chưa đợi Nhung nói xong anh đột nhiên la lên kinh ngạc:
- Trời ơi, ở trong xe chúng ta tại sao lại có vịt thế này.
Bà Dung nghe xong không nhịn được cười. Bà Dung bậc cười làm Nhung xấu hổ, cô gào lên:
- Anh nói gì cơ? Anh nói ai là vịt hả? Anh mới là vịt đen xấu xí đấy.
- Thu cái mỏ nhọn của em lại đi.
- Anh… hứ…
Nhung giận dỗi khoanh tay trước ngực, đôi mắt hạnh xinh đẹp lườm Đình Duy cháy mặt, cô cũng không thèm quan tâm tới anh nữa. Nhung quay mặt ra sau trò chuyện cùng bà Dung, cô có chút thắt mắc:
- Mẹ, cô Ngọc đó có thai thật à?
- Chín mươi phần trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai/3595084/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.