Vì biết gia đình có chuyện nên bà Dung không tiện nán lại lâu, sau khi ăn xong bà cũng nhanh chóng rời đi. Khi đi qua ông Sơn bà chủ động vỗ vai ông.
- Có gì từ từ giải quyết nhé.
Sau khi gia đình bà Dung đi hết lúc này phòng khách cũng chỉ còn lại gia đình bọn họ. Ông Sơn ngồi xuống ghế chậm rãi nhâm nhi tách trà đắng trong tay. Ngọc xoay bước, cô ta cũng muốn trở về phòng nghỉ ngơi một chút, hôm nay cô ta cũng mệt mỏi, liên tục ngáp ngắn ngáp dài mấy lần. Lúc này chỉ muốn trở về phòng ngủ một giấc cho thật ngon.
- Con đứng lại. - Ông Sơn đặt tách trà xuống bàn, giọng điệu mười phần nghiêm túc.
Ngọc dừng lại bước chân, cô ta căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt. Hai tay siết chặt.
- Con có thai rồi đúng không? - Câu hỏi đánh úp bất ngờ này của ông Sơn làm Ngọc giật nảy mình. Hai tay cô ta bất giác run rẩy, đầu đã đổ đầy mồ hôi lạnh. Cô ta làm sao biết được mình có thai hay không chứ.
- Con… con không biết.
- Không biết? - Ông Sơn tức giận đập mạnh tay xuống bàn làm cái bàn phát ra âm thanh thật lớn. Có vẻ lần này ông Sơn tức giận thật rồi. Cũng không phải giận bình thường mà là vô cùng, vô cùng tức giận. Đến nỗi Chi ngồi bên cạnh còn cảm thấy sợ hãi thay cô ta.
- Lan, em đi ngay ra hiệu thuốc mua que thử thai về đây giúp anh.
- Vâng. - Dì Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai/3595083/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.