Tiểu Dư nghe Chương Hi nói mà đứng đờ cả người, chẳng hiểu sao cô không nói được lời nào, cổ họng cô như bị nghẹn lại vì quá bất ngờ trước thông báo của Chương Hi.
Cậu thật sự...nhớ lại rồi sao?"
" Ừ...mọi chuyện vừa xảy ra...cứ như giấc mơ vậy...
Tiếu Dư đột nhiên nhảy cẫng lên trong vui mừng rồi ôm chặt lấy Chương Hi.
" Tốt quá rồi...Tốt quá rồi..."
' Cậu...bỏ ra...tớ...không thở được."
" Hả...tớ xin lỗi."
Tiếu Dư vội vàng bỏ tay ra, vội đưa tay lau nước mắt còn đọng trên mắt.
"Cậu khóc sao? Sao vậy hả?"
Không có gì, tại tớ mừng quá thôi...
Chương Hi nhìn cô bạn thân đang sụt sùi mà không nói gì, chỉ lặng lẽ vỗ lên
vai Tiểu Dư đến khi cô ổn định lại. Bỗng nhiên, Tiếu Dư hỏi ngang:
Cậu nhớ lại hết rồi, giờ cậu với bác sĩ Vương giải quyết thế nào?"
Chương Hi sững sờ trước câu hỏi của Tiếu Dư rồi rơi vào trầm ngâm, chính cô cũng không biết bản thân nên làm gì nữa, ngay cả cô cũng chẳng thể chấp nhận được những hành động trước đây cô đã làm với Chí Minh nhưng nếu cứ như thế này mãi, chuyện giữa cô với anh cũng chưa thể giải quyết được...Còn cả vụ đến Công ty Nguỵ Đình làm việc, cô cũng phải xin nghỉ sớm thôi, giờ mới thấy, Chương Hi cô như con quay, bị người khác lợi dụng mà không biết.
Ngày mai mình sẽ đến gặp Chí Minh" - Chương Hi lên tiếng với giọng điệu khó nhọc.
Để mình đi với cậu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-danh-cho-tieu-thu/3680012/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.