Lâm Nặc lúng túng không dám nhìn thẳng vào Ngụy Đình, nhỏ giọng:
"Không ạ, tôi không có ý đó."
" Tốt nhất là vậy."
Ngụy Đình đẩy ghế xoay ra phía cửa kính, nhìn thẳng ra phía những ngôi nhà cao chọc, rồi dời mắt nhìn sang toà nhà 11 tầng nằm ngay bên vệ đường.
"Gọi cho bên phòng lễ tân cuối tuần nhớ liên lạc với Chương Hi."
" Vâng." - Lâm Nặc không dám hỏi thêm sợ Ngụy Đình tức giận nên lặng lẽ đi ra ngoài.
Tiếng chuông điện thoại trên bàn làm việc đột nhiên reo lên nhưng không hề làm cho Ngụy Đình giật mình, anh thản nhiên, xoay ghế lại, giọng nói điềm tĩnh đến lạ thường. Trên màn hình điện thoại hiện lên một chữ duy nhất:
"Mẹ"
"Alo."
"Này, con không định lấy vợ hả?"
" Không ạ."
" Mẹ không cần biết con có muốn hay không, tốt nhất là sớm có cháu cho mẹ bế."
" Con không..."
Tút...Tiếng ngắt đường dây điện thoại kéo dài khiến cho anh cau mày nhìn vào màn hình điện thoại. Phải đấy, ai mà biết cái con người lạnh nhạt như anh vẫn bị phụ huynh giục lẩy vợ chứ, chỉ là bây giờ, anh chưa thể tìm được người phù hợp. Từ khi thành danh, Ngụy Đình chưa từng nghĩ đến hôn nhân, bởi thế mẹ anh mới luôn tìm mấy mối hôn sự nhưng đều không vừa ý nên đã bị từ chối thẳng thừng.
Khí chất của Ngụy Đình đúng rất hợp gu của mấy tiểu thư nhưng trái lại, chẳng có ai lọt vào mắt anh. Anh chỉ còn nhớ, nhớ rất rõ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-danh-cho-tieu-thu/3701177/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.