Người dễ cười cũng là người dễ khóc
Còn khi tan nát họ sẽ lặng im..."
**
"Khả Khả?" Hồ Quang Hiếu mới bước vào văn phòng đã thấy sắc mặt của thư ký không được tốt, hỏi chuyện thì cô ta bẽn lẽn: "Dạ! Cô Lâm tới tìm anh...".
Nhưng ngay khi bước vào thì đâu phải chỉ có một mình Khả Ngân: "Con chào bác trai ạ!" Mặc dù là một người đàn ông đã xông pha nơi thương trường bao nhiêu năm nhưng đứng trước mặt "bố vợ" Hồ Quang Hiếu lại thấy bối rối, không biết nên làm thế nào.
"Hiếu!" Khả Ngân không thèm để ý tới bố mình đang ngồi đó, đứng dậy, chạy tới chỗ anh, vô cùng tự nhiên khoác lấy cánh tay anh. "Bố..." Cô quay sang chỗ bố mình, kéo dài giọng. Trông thấy con gái làm nũng như, ông Lâm cười haha: "Hồ Quang Hiếu! Ngân Ngân cũng mới nói cho bác biết chuyện của hai đứa. Bác thì không có ý kiến gì chỉ... " Nghe tới đây, chân tay người nào đó rụng rời, chỉ cái gì? "...chỉ là khổ cho con thôi! Cái con bé này bị bác chiều hư từ nhỏ, bướng bỉnh, chẳng chịu nghe lời ai bao giờ..."Nghe tới đây Hồ Quang Hiếu có thể thở phào nhẹ nhõm: "Đâu có đâu ạ! Ngân rất tốt ạ!". Nghe thấy bố mình chê mình, Khả Ngân giậm chân bình bịch, lên án: "Bố... ai lại đi nói xấu con gái mình như bố không chứ?"
Ông Lâm nhìn Hồ Quang Hiếu rồi lại nhìn con mình. Thật không nghĩ tới khi mà ông và vợ đang cô tìm một người chồng "môn đăng hộ đối" cho con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-cua-dinh-menh/2786966/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.