Đêm muộn Lãnh Nguỵ Thần xử lý nốt chuyện còn sót lại của tang lễ sau đó mới trở về phòng tắm rửa.
Diệp Sở Noãn ngủ không sâu, cô mơ hồ cảm nhận được một bên giường lún xuống, mùi sữa tắm đàn ông thoang thoảng trong không khí. Chốc lát cả người cô được kéo vào một vòng ôm ấm áp, mặt cô gián lên ngực anh. Vì khi tắm xong anh không mặc áo mà chỉ mặc quần ngủ đi ra nên da thịt hai người cọ xát nhau, cô chỉ cảm thấy má mình từ mát lạnh chuyển sang ấm nóng.
Đột nhiên anh cất lời: “Em muốn Diệp gia không?”
Anh biết từ lúc anh nằm xuống là cô đã tỉnh rồi.
Diệp Sở Noãn vòng tay ôm lấy eo anh, sát lại gần anh thêm chút nữa, mãi một lúc sau cô mới lên tiếng: “Không muốn! Anh huỷ nó đi!”
Lãnh Nguỵ Thần mỉm cười: “Ừm”
“Nguỵ Thần…”
Anh cúi xuống nhìn gương mặt trắng hồng trong ngực: “Hửm?”
Cô định nói nhưng lại thôi: “Không có gì, em chỉ muốn gọi tên anh thôi”
Ánh mắt anh dừng trên đỉnh đầu cô, anh biết cô định nói gì.
Anh muốn Diệp Kình phải nếm mọi loại đau khổ trên đời, nhưng sự việc của mẹ phát sinh quá nhanh, cái chết của Diệp Kình sau đó cũng quá nhẹ nhàng. Dù sao anh cũng đã giết được Diệp Kình, phá huỷ Diệp gia cho dù nó không đi theo quỹ đạo anh mong muốn. Mọi sự thay đổi đều do có cô, sự xuất hiện của cô khiến anh dần quên đi mọi thứ mà chìm đắm trong nó.
Cứ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai/1933433/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.