Tử Khanh cố gắng kìm nén cảm xúc của mình, ngăn bản thân không phát ra tiếng động trước khi cô rời đi. đứng từ bên trong, anh âm thầm dõi theo bước chân cô gái nhỏ, trong tim đau quặn thắt hệt như bị ngàn mũi dao xuyên thấu.Đến khi Tú Vy được chiếc xe đen đưa đi người đàn ông mới hoàn toàn gục ngã, lần hiếm hoi anh gào khóc trong đời.
Lớp phòng bị bên ngoài bị đánh gục, cơ thể to lớn co lại thành tư thế bào thai.Trong 30 năm cuộc đời đây là người con gái thứ hai khiến Quách thiếu đau lòng đến vậy sau Quách Hương Ly - nhị tiểu thư nhà họ Quách.
" thiếu gia...cậu ..."
Dường như Tô quản gia đã về đây từ lâu, chìa ông tránh mặt đi để cô không nhìn thấy mà thôi. Nhìn đứa trẻ mình nuôi lớn gào khóc ông cũng không tránh khỏi đau lòng, chẳng thể làm gì để xoa dịu bớt chỉ đành ôm lấy anh an ủi.
" chú...Vy Vy..đi rồi. Cô ấy đã đi thật rồi..., sau này...sau này.."
Tử Khanh không đủ cản đảm để nói hết câu, anh sợ phải nói ra sau này vĩnh viễn không gặp lại. Nhìn thấy ông, anh như vớ được phao cứu sinh, gục đầu vào lòng người đàn ông lớn tuổi.
" cháu... phải làm sao đây ? Cháu hối hận mất rồi...hối hận vì đã để cô ấy rời đi....
" ai cũng đau lòng vì điều đó nhưng đây là con đường tốt nhất cho cô bé, cậu hãy yên tâm đi Vy Vy sẽ ổn thôi. Nếu cậu hối hận thì phải nhanh chóng hoàn thành việc cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3736938/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.