Cô đã nhốt mình trong phòng một ngày một đêm, gương mặt nhiễu nước hai mắt sưng húp, giọng khàn đi khó nghe. Điện thoại để bên cạnh có rung cũng không buồn bắt máy, chiếc gối ướt sũng cứ ngỡ ai đổ nước vào.
Tự nghĩ cô tự thấy tủi thân sau đó là tức giận, bực bội mà không biết làm gì. Chiếc gối đáng thương bị cô đấm túi bụi,càng đấm nước mắt càng chảy đồ tàn nhẫn, anh tàn nhẫn !"
Tú Vy tự nhủ trong lòng rằng mọi chuyện sẽ trải qua nhanh thôi, Tử Khanh sẽ lại tươi cười và nhẹ nhàng với cô.Nhưng ai mà biết được, có lẽ sẽ chẳng bao giờ có ngày đó, bởi người đàn ông tàn nhẫn kia định sẵn là không có tương lai.
" Vy Vy...Vy Vy... Cậu đâu rồi ?"
Âm thanh quen thuộc vô cùng gấp gáp truyền đến tai, Hoàng Lam từ tối qua đã không liên lạc được với bạn thân mình thì rất lo lắng. Cô sau buổi học đã lập tức lái xe đến biệt thự của anh để tìm
Căn biệt thự sang trọng rộng lớn nhưng lại vắng vẻ không bóng người làm mà cũng không thấy dáng chủ nhân. Cánh cổng lớn không khóa, Hoàng Lam bấm chuông lên hồi nhưng không thấy ai mở thì bèn đánh liều đẩy cửa đi vào trong . Cô ngó nghiêng một hồi rồi lên tiếng.
" Có ai ở đây không? Vy Vy, cậu có nhà không?"
Một lúc lâu cũng không thấy ai trả lời mình, định quay người trở ra.
Vừa bước được mấy bước đằng sau đã truyền đến âm thanh khăn khàn, yếu ớt . Vô thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3732906/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.