Tú Vy xách túi đồ từ cổng bước vào, thấy bên ngoài có xe lạ thì tò mò đi vào trong. Phong khách không có người, cô thắc mắc không biết là ai tới. Mang đồ vào bếp thấy quản gia đang pha nước buột miệng hỏi .
'nhà ta có khách sao ông ?"
'không có, sao cháu lại hỏi vậy?"
"tại cháu thấy bên ngoài có xe, tưởng nhà mình có người tới
không, là thiếu gia về !"
dạ? Anh... chú ấy về rồi ạ ?"
Lời nói trong vô thức bật ra, cảm thấy bản thân xưng hô không đúng liền thay đổi lại. Suýt nữa thì cô đã để nộp bí mật rồi.
Nhóc con nghe Tử Khanh về thì mừng quýnh cả lên, miệng cười đến mang tai không ngậm lại được. Ngó nghiêng một hồi quanh nhà rồi đoán anh đang trên phòng. Thấy ông định mang nước đi đâu đó thì nhanh nhảu lên tiếng.
"Ông định mang nước cho chú ạ?"
" Ừ !"
"vậy để cháu mang cho, tiện thể cháu lên chào chú một tiếng,tại cũng lâu rồi cháu chưa gặp chú ấy"
Chưa kịp để người đàn ông phản ứng cô đã nhẹ nhàng cầm lấy khay nước đi lên lầu. Mấy bậc thang sao hôm nay lại cảm thấy xa xôi thế không biết. Đứng trước cửa phòng, Tú Vy hồi hộp đưa tay gõ cửa, một hồi cũng không nghe thấy người bên trong trả lời thì đẩy cửa bước vào.
Tiếng nước chảy trong nhà tắm khiến cô đoán anh đang trong đấy. Nhìn mở quần áo bị anh ném lung tung mà thở dài. Không chịu được mà dọn dẹp, đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3730189/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.