Hoàng Lam vất vả ôm chiếc đàn của mình chạy lên thư viện, cô thở hổn hển đôi mắt láo liên tìm bạn thân. Tú Vy ngồi yên lặng ở một góc, đeo tai nghe tập trung đọc sách.
Lập tức đến gần, vỗ vai cô bạn mình. Cô tháo tai nghe, nhìn Hoàng Lam lén lút chạy đến
cậu sao lại ngồi ở chỗ này? "
" tớ thấy yên tĩnh mà. Không có nhiều người đỡ mất tập trung "
" hẻo lánh bỏ xừ..."
Hoàng Lam thở hổn hển, trông mặt xanh chành ngồi vào bàn. Cô xách theo mấy thứ đồ lỉnh kỉnh, vai đeo đàn, tay trái ôm sách tay phải còn cầm theo một túi đồ ăn vặt.
cậu chạy tới đây sao ?"
" tớ phóng tốc độ cao để đến đó, trời ơi mệt bở hơi tai. Tốt nhất sau này trường nên đặt thư viện dưới thấp chút ."
" thôi thở đi rồi học !"
Lam vừa nói vừa thở khiến nhóc phì cười, bạn cô đúng là cái gì cũng có thể nói được mà.
Chia bánh trong túi của mình xong, cô cắn một miếng tận hưởng mĩ vị nhân gian. Vất vả lắm Lam mới mua được món này nên ăn rất ngon lành. Như vô tình nhớ ra chuyện gì, Hoàng Lam vội nhai nhanh miếng bánh
'này, cậu và chú ấy sao rồi ?"
" ai cơ ?".
"còn ai vào đây nữa, tớ thấy dạo này hai người ít liên lạc "
Hiểu ra cô bạn đang nhắc đến ai,Tú Vy xụ mặt xuống, khẽ thở dài. Đến cả
người ngoài cũng nhận ra hai người ít liên lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3730188/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.