" anh về rồi sao?"
" ừm...em về khi nào vậy ?"
vừa về thôi !"
Giang Thư Kì thấy Tử Khanh nhìn mãi theo hướng Tú Vy rời đi liền khó chịu lên tiếng. Cô ta vẫn duy trì dáng vẻ kiêu sa của một vị tiểu thư, cố tỏ ra chẳng có gì với anh.
Tử Khanh nhẹ giọng hỏi thăm cô rồi tiến về phía bàn, ngồi xuống. Người làm mang ra ly nước cung kính đặt trước mặt thiếu gia nhà mình.
Giang Thư kì theo sau, cô ta không ngồi xuống cạnh anh mà quay sang phía đối diện, giữ khoảng cách an toàn khi không có cô ở đây.
" dự án lần này khá quan trọng,em sang nước ngoài đàm phán với người ta thế nào rồi ?"
' tốt, bọn họ đồng ý đầu tư vào dự án này mà chỉ nhận phần trăm lợi nhuận nhỏ với điều kiện sẽ hợp tác lâu dài với Quách Khương Tử
' thức thời mới là trang tuấn kiệt. Rất biết nắm bắt thời cơ !"
" hzzz...em hơi mệt, em đi nghỉ trước nha. "
Cô ta đứng dậy vẫy tay chào anh rồi bước lên cầu thang. Tử Khanh không nhìn theo, anh chăm chăm nhìn về một hướng vô định công việc bây giờ bị gác sang một bên.
Không hiểu vì sao sau đêm hôm đó anh luôn nghĩ đến cô, tâm trí không tư tưởng đến hình ảnh nhóc con thì cũng là mơ màng nhớ đến bờ môi mềm mịn bản thân được chạm vào trong cơn say. Hoàn toàn không còn tâm trí làm việc.
Dù đã cố gắng nghĩ khác đi, thậm chí là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3720235/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.