Trong phòng tập, Tử Khanh như điên đấm đá bao cát. Từng cước tung ra có thể đánh bay cả một người đàn ông cao lớn. Mặc dù cơ thể đã nhễ nhại mồ hôi nhưng vẫn không chịu dừng lại, túi cát liên tiếp bị ảnh đánh đến tách cả lớp vỏ bên ngoài
"cậu lại điên gì vậy ? Dừng lại đi !"
".."
Lưu Dương bàng hoàng trước hành động của bạn mình ,sợ anh sẽ bị thương liền lên tiếng ngăn cản . Thế nhưng không bỏ lời nói vào tai ,tử khanh vẫn điên cuồng tập luyện.
" Thôi ! Mẹ kiếp * cậu nghĩ hôm nào ông đây cũng rảnh rỗi để đến nhìn cậu phát tiết sao ?"
Thấy tên điên trước mặt vẫn không dừng lại, Lưu thiếu tức giận bước lên bục đấu kéo Tử Khanh rời khỏi vị trí.
" cậu không tập thì có thể về !"
" mấy hôm nay cậu cứ như trúng gió ấy nhờ... cái bộ dạng này nhìn xem có giống Quách tổng cao cao tại thượng không ?"
Tử Khanh ngồi thụp xuống anh mệt mỏi Nằm ra sàn tập ,lồng ngực nhấp nhô liên tục vì thở dốc .
" vẫn còn bực chuyện của Vy Vy sao?"
" nếu thế thật thì hay rồi..không biết nữa, tôi sắp điên rồi !"
Lần đầu Lưu Dương thấy người bạn thân cao ngạo bá khí của mình biết vò đầu bứt tai. Anh ta bình thường không khiến người khác sợ cũng là làm người ta điên,ấy thế mà hôm nay chính mình lại hoang mang như vậy
" cậu đã làm gì rồi !"
"..."
Tử Khanh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai-trot-nhat-vo-yeu/3716856/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.