Tối hôm đó, Úc Thừa kết thúc công việc lúc mười giờ và quay trở về nhà.
Hoài Hâm vừa mới ngâm mình thư giãn trong bồn tắm hoa hồng, khi quấn khăn tắm bước ra ngoài, cả người cô toát ra hơi thở tươi mát và thơm tho, hai gò má ửng hồng, trông khí sắc rất tốt.
Cô thả lỏng toàn thân nằm dài trên sofa, im lặng không lên tiếng, nấp ở phía sau lưng ghế lẳng lặng ngắm nhìn dáng vẻ lịch lãm của người đàn ông đang cở áo vest và áo gile ở ngay cửa ra vào.
Người giúp việc bước tới nhận lấy áo trên tay Úc Thừa, còn anh vừa kiểm tra điện thoại vừa cất bước đi vào trong. Cầu thang nằm chếch phía sau ghế sofa, nếu Úc Thừa đi thẳng lên lầu thì sẽ không nhìn thấy cô.
Hoài Hâm vội vàng rụt đầu lại, định lát nữa nhân lúc anh vào phòng tắm sẽ đi lên theo.
Cô nín thở tập trung quan sát qua khe hở của chiếc ghế sofa một hồi lâu, nhưng không nghe thấy tiếng bước chân lên lầu, đang định ngước lên kiểm tra xem thế nào, thì bỗng nhiên, luồng hơi thở ấm nóng chầm chậm phả xuống bên tai cô.
Cơn tê dại nháy mắt xông thẳng lên gáy, da đầu cô căng lên rần rần, Hoài Hâm vì quá bất ngờ nên giật nảy mình, "á" lên một tiếng.
"Anh đi kiểu gì mà chẳng có tiếng động gì hết!?"
Úc Thừa chống lên tay vịn sofa, gương mặt anh tuấn đong đầy ý cười dịu dàng, anh cúi sát xuống nhìn cô chăm chú, "Thế còn em? Sao thấy anh về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-som-chieu/3621286/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.