Edit: Lune
Thương Quân Niên, nói kẻ này độc ác thì độc ác, bảo trung thành thì cũng trung thành, y có thể vì một lời sỉ nhục của Triệu Ngọc Thác mà trả lại gấp trăm lần, cũng có thể vì một câu giúp đỡ của Triệu Ngọc Chướng mà báo đáp như suối nguồn, tính tình quả thực hết sức cực đoan.
Lục Diên đối với y không phải ơn mà là thù, Thương Quân Niên có thể thốt ra được lời này e là vừa bất đắc dĩ cùng đường mạt lộ, vừa nguội lạnh muốn buông xuôi.
Nào ngờ ánh mắt Lục Diên nhìn y chỉ thoáng qua vẻ kinh ngạc rồi chuyển thành gợn sóng toát ra ý cười: “Quốc tướng đại nhân, bản vương không muốn làm thái tử gì cả.”
Nếu hắn muốn làm thái tử thì với sự sủng ái của Tiên Linh đế quân cũng chẳng phải việc khó.
Thương Quân Niên nhíu mày: “Vậy điện hạ muốn gì?”
Ngoài giúp Lục Diên lên làm đế quân, y thực sự không nghĩ ra mình còn có chỗ nào giúp được người nọ nữa.
Lục Diên lại nói: “Phú quý trong thiên hạ ta đã hưởng đến cực hạn rồi, chẳng thiếu thứ gì, cũng chẳng phải lo việc gì, hiện giờ chỉ cầu hai chữ “yên ổn” mà thôi.”
“Thân thể ngươi hao tổn, không cần phải lo hết lòng lo lắng cho bản vương như thế, bản vương cũng không cần ngươi phải làm gì, cứ lo dưỡng thương cho tốt, đó mới là việc quan trọng trước mắt.”
Tình cảnh Lục Diên thoạt trông thì rực rỡ song thực chất chỉ là gấm hoa dệt bên ngoài, dầu sôi lửa bỏng, trong tối có vô số ánh mắt đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-trong-truyen-nguoc/3816922/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.