Edit: Lune
Lục Diên nhân bóng đêm rời khỏi hoàng cung, lúc về tới vương phủ, ngoài gió tuyết bên ngoài phủ kín người ra thì trong ngực còn ôm theo nửa viên Huyết Thiềm Hoàn ấm áp, hắn chẳng kịp cầm ô, vừa xuống ngựa đã vội sải bước về thiên điện chỗ Thương Quân Niên đang ở, muốn mau chóng đưa viên thuốc này người kia nuốt vào.
Hạc công công theo sát phía sau, bộ dạng tựa quỷ mị, dấu chân trên nền tuyết nhạt nhòa như không thấy: "Vương gia, ngài chớ vội, Thương công tử không chạy được đâu."
Lục Diên nghe vậy thì chợt dừng bước, hắn quay đầu nhìn lão, giọng điệu không vui: "Bản vương sợ y chạy mất chắc?"
Rõ ràng là hắn đang vội chuyện khác! Hạc công công cười cười, mặt lão vốn âm trầm quá mức, kỳ thực không thích hợp làm vẻ mặt này, trông như chẳng có ý tốt: "Điện hạ đang phiền lòng việc đã đồng ý với bệ hạ hôm nay sao?"
Nhớ tới việc hôm nay đã đồng ý với Đế quân, sắc mặt Lục Diên trầm xuống: "Việc Long Tuyền ti không làm nổi lại giao cho bản vương, rõ là phụ hoàng cố tình làm khó."
Nói xong, hắn lấy hộp gấm ấm áp trong ngực ra, nhẹ nhàng tung hai cái trên tay, lẩm bẩm: "Quốc tướng đại nhân à quốc tướng đại nhân, lần này nếu ngươi không lấy thân báo đáp thì đúng là không thể nào nói nổi rồi."
Dứt lời, Lục Diên xốc rèm cửa chắn gió bước vào trong, nhưng đảo mắt nhìn quanh lại thấy phòng trống không, chỉ có lò than vẫn đang cháy chứ chẳng thấy người đâu. Hắn nhìn sang tỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-trong-truyen-nguoc/3816923/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.