Edit: Lune
Khi Hạc công công dẫn hộ vệ vội vã chạy tới thì đã thấy cảnh tượng này, sắc mặt lão xám ngoét, lập tức quỳ một gối xuống thỉnh tội, đám hộ vệ phía sau cũng lần lượt quỳ xuống: "Lão nô đáng chết, vừa nãy không kịp cứu giá, xin điện hạ giáng tội!"
Đám thích khách này đến bất ngờ, còn tung ra hai cao thủ đã đạt tới cảnh giới kiếm vương, Hạc công công lấy một địch hai, bị chúng cuốn lấy không thoát thân được, bấy giờ mới để kẻ khác thừa cơ lẻn vào.
"Chuyện thích khách để sau hẵng nói, mau đi gọi thái y!"
Đèn nến trong phòng được thắp lại, nói tan hoang cũng không quá. Nói xong, Lục Diên bế ngang Thương Quân Niên từ dưới đất lên, bước nhanh về phía thiên điện, sắc mặt lạnh lẽo đáng sợ.
Người này vốn đã trọng thương chưa lành, giờ lại trúng thêm một kiếm, sao chịu nổi nữa.
Ra khỏi phòng, bị gió tuyết bên ngoài gặm nhấm, Thương Quân Niên chỉ thấy cả người mình rét run. Sau khi đưa tới thiên điện rồi được đặt lên giường, chăn gấm bao bọc cũng chẳng khiến y ấm lên, trông không khác gì người chết.
Lục Diên ngồi bên giường để y tựa vào ngực mình, còn mình thì nắm chặt đôi tay lạnh buốt của Thương Quân Niên không ngừng xoa xoa làm ấm, đoạn lo lắng hỏi: "Sao rồi? Có thấy choáng đầu không?"
Thương Quân Niên lúc này tuyệt đối không được mất ý thức, nếu không e là khó cứu về.
Thương Quân Niên đau đến nỗi mặt mày trắng bệch, chỉ hận mình vừa nãy sao lại nghĩ quẩn cứu tên vô lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-sinh-ton-trong-truyen-nguoc/3816921/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.