Căn phòng ăn sang trọng, được bày trí theo phong cách của Pháp.
Lạc Phong và Hàn Cảnh Thìn, Noãn Noãn và Tấn Tịch, bốn người ngồi đối mặt nhau.
Thức ăn, vẫn là bữa ăn Tây mà Lạc Phong thường dùng, trước mặt bốn người họđều bày những đĩa thức ăn giống nhau, chỉ có điều khẩu vị là dựa vàokhẩu vị của Hàn Cảnh Thìn mà làm.
Đối với điểm này, Noãn Noãn trong tâm rất để ý, Lạc Phong đến bữa trưa thôi cũng làm theo khẩu vị của Hàn Cảnh Thìn.
Bốn người họ tâm tư đều không để vào việc dùng cơm, từ đầu đến cuối lạikhông nói chuyện gì cả, làm không khí hiện rõ vẻ nhàm chán và khó chịu.
Lạc Phong vẫn như mọi khi, trước tiên đem bít tết trong đĩa mình cắt rahết, lại đem đĩa của Hàn Cảnh Thìn đang ăn đổi cho mình, hoàn toàn không để ý đến Noãn Noãn cùng Tấn Tịch thấy vậy sẽ có phản ứng gì.
Hàn Cảnh Thìn có chút không tự nhiên, những cử chỉ này quá mức ám muội, anh thực sự rất không muốn bị người quen nhìn thấy Lạc Phong đối với anhnhư vậy.
“Tô tiểu thư, cô có ngại không, nếu tôi hỏi cô mấy vấnđề?” Lạc Phong lười nhác mở miệng, khóe miệng nhếch lên thành nụ cườiyêu nghiệt.
“Được.” Noãn Noãn lãnh đạm trả lời.
“Lần trước ở hôn lễ của Ninh Nam, cô rốt cuộc là phù dâu? Hay là cô dâu bị bỏ rơi? Tôi vẫn cứ cho là Ninh Nam rất yêu cô, còn không tiếc mà đỡ đạn cho cô, sao cuối cùng, anh ta lại cưới một người con gái khác?”
Hắn cố ý dùng giọng điệu không hiểu gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531382/quyen-5-chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.