Phản ứng của Noãn Noãn, làm hai người nọ đều cảm thấy có gì không ổn, LamMặc lập tức bỏ Ninh Nam ra, chạy đến trước mặt Noãn Noãn, nâng cằm côlên.
“Em sao thế?”
Bộ dạng hiện giờ của Noãn Noãn, nhưđang cực kỳ khó chịu, sắc môi trắng bệch đến dọa người, mắt cũng khéphờ, trong người dường như đang phải chịu đựng một sự hành hạ nào đó, một bộ dạng như đau sắp chết đến nơi.
Lam Mặc hoảng lên, sợ NoãnNoãn do bị trói lâu cùng giãy giụa, lại thêm vết thương do dùng dao cứalên người cô ấy, e là sắp không chịu được nữa.
Lập tức gỡ dâythừng trói cô xuống, từ cổ tay cổ chân đến eo, để cởi được nút thắt phức tạp kia, cũng làm mất của anh ta không ít thời gian.
Vào lúc màsự trói buộc được bỏ đi, toàn thân Noãn Noãn không còn tí sức lực nàomềm nhũn ngã vào trong lòng Lam Mặc, không còn có sức để ý xem ai đangôm mình nữa, cô đã hoàn toàn không còn chút sức lực nào rồi.
Lam Mặc nhanh chóng đón lấy cô, đem cô ôm vào trong lòng, sau đó, liền cảm thấy ở phần eo có một vật cứng đang chĩa vào.
Quay đầu lại, Ninh Nam đã đứng dậy được, đang cầm súng của anh ta, chĩa vào phần eo của anh ta.
“Thả cô ấy ra, nếu không thì anh cũng đừng mong sống được!”
Ninh Nam nói rõ từng câu từng chữ, chỉ mấy chữ đơn giản đó, cũng đã đong đầy sát khí.
Lam Mặc ngây ra, không ngờ đến sự việc lại chuyển biến ngoài dự liệu nhưvậy, anh ta thậm chí còn nghi ngờ, bộ dạng vừa nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531355/quyen-4-chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.