Ninh Nam nhìn những mãnh vỡ thuỷ tinh trên nền nhà kia, trong mắt quét qua 1 tia nộ hoả.
Lam Mặc, là đã quyết tâm muốn làm khó anh, muốn anh bị thương.
Một lớp vụn thuỷ tinh dầy như thế, miếng nào cũng sắc bén làm người ta phải rợn tóc gáy, chỉ nhìn thế này thôi, cũng đã biết đc quỳ lên trên đó sẽthảm như thế nào, thời gian mà lâu 1 phút, e là đến đầu gối cũng bị phếmất.
Noãn Noãn khóc gọi tên Ninh Nam, bảo anh đừng quỳ.
Lời cầu xin của cô, sự lo lắng của cô, tiếng khóc không thành tiếng của cô, chỉ làm Lam Mặc càng thêm điên tiết.
Con dao trong tay kia lại dùng lực 1 cái, trực tiếp trên đùi nhỏ của cô, vẽ ra 1 vết thương rất dài.
"A........" Cắn chặt môi mình để chỉ phát ra âm thanh rên rỉ, trên thân sớm đã đau đớn đến nỗi mồ hôi chảy ra như tắm.
Noãn Noãn cố sức nhẫn nhịn, k muốn để Ninh Nam phải lo lắng.
Nơi miệng vết thương kia, từng giọt máu chảy ra, rơi trên nền nhà.
Ninh Nam k thể nhìn tiếp đc nữa, khẩu súng ngắn của Lam Mặc đặt ở trên chiếc bàn cách anh ta chỉ 1 mét, khoảng cách gần như vậy, anh k dám mạo hiểm.
2 đầu gối quỳ xuống, vào giây phút đầu gối tiếp xúc vs mảnh thuỷ tinhkia, 1 miếng thuỷ tinh nhỏ sắc bén lập tức cứa vào trong da thịt anh, bí mật mà cắt rời da thịt anh ra.
Song đối vs anh mà nói, cái quỳ này, đáng!
Noãn Noãn sợ hãi, ý thức sau đó bèn quay mặt đi, k dám nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531354/quyen-4-chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.