Điều kiện vừa rồi của anh ta đối với cô rõ ràng là rất vô lý.
Lẽ nào muốn cô mỗi ngày đi tìm anh ta luyện tập cho tới khi anh ta vừa lòng sao?
Ninh Nam dừng bước, đứng trên cầu thang từ trên cao nhìn xuống cô.
Cô gái này thật đúng là không biết tốt xấu gì cả…
“Lại đây!” hai chữ lạnh lùng, giọng điệu không cho phép phản kháng.
Noãn Noãn đi lên, từng bước từng bước lên cầu thang, đôi mắt không có sợ hãi nhìn vào anh.
Lúc này, cô nhất định phải vì bản thân mình mà giành lại gì đó.
“Liệu có thể nào dùng điều kiện khác không? Đợi kỹ thuật hôn của tôi làm anh vừa ý, tôi sợ tôi ngu lắm, học không được…”
“Học không được? Tôi không ngại làm lại vài lần đâu.”
Hai người đứng cách nhau một bậc cầu thang, chiều cao của cả hai xem ra lại chênh lệch càng lớn.
Ninh Nam nói xong lời này đầu đã hạ thấp xuống, Noãn Noãn cho là anh lại muốn hôn cô, bản năng mà quay đầu đi.
Hô hấp của anh dừng lại ở vành tai cô, ngứa ngáy, giọng nói như mê hoặc,”Nụ hôn vừa rồi của tôi làm em rất mê say, không phải sao? Quá trình nàylẽ nào em lại không hưởng thụ?”
Cô bản năng định gật đầu, song chính vào khắc ấy, đột nhiên tỉnh ra, cắn chặt môi dưới, không nói một lời.
Cô không thể nào thừa nhận, cô có cảm giác với nụ hôn của anh, đó là một loại phản bội của tâm linh.
“Tối nay ở phòng em? Hay là, sang phòng tôi? Chúng ta có thể luyện tập cả đêm.”
Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-hao-mon-toi-ai-tan-nuong/531217/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.