Lúc sợi tóc cảm nhận được lực nắm, Dung Âm liền lập tức nghiêng đầu theo hướng chịu lực đó, cho nên cho dù hình ảnh này trông rất đau, nhưng thực tế thì cô cũng không chịu tội bao nhiêu.
Thấy cô ngậm miệng không đáp, Kim Thi Gia nâng tay lên định tát về hướng mặt của cô.
"Này, nói rõ là cô ấy cho tôi trước mà."
Phương Thanh Diệu nắm lấy cổ tay của cô: "Sau tôi thì cô muốn làm gì, tôi cũng sẽ không nhúng tay."
Kim Thi Gia bị nắm lấy tay, chỉ có thể thu tay lại. Cô liếc nhìn Phương Thanh Diệu một cái, bỗng nhiên cười nhạo một tiếng, từ trong tủ gần cửa lấy ra một cái mền, ném lên người anh: "Nhớ che đậy một chút, tôi cũng không muốn nhìn thấy xuân cung sống của anh và cô ta."
*xuân cung: cảnh H.
Sự vui chơi trong phòng vẫn đang tiếp tục.
Bởi vì không có mở đèn chiếu sáng chủ yếu, sắc thái chủ của bức tường là màu đen, đèn ảnh xạ ngũ sắc sặc sỡ giống như là người uống qua thuốc vậy điên cuồng lắc lư, mùi rượu và mùi khói tràn ngập trên không trung. Tất cả mọi thứ, đều lộ ra mùi hương mất tinh thần.
Dung Âm nằm ngửa mặt ở góc của sofa, Phương Thanh Diệu chống đỡ cơ thể bao phủ cả người cô.
Sức lực của con gái và con trai vốn dĩ là chênh lệch xa, huống hồ Dung Âm dùng thân thể ốm yếu, cho dù so sánh với con gái, sức lực của cô cũng rất nhỏ. Sau khi cô giãy giụa hai cái không được, thì không còn lãng phí sức lực nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-dia-nguc/1738447/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.