*Hồng môn yến: ý nói là một bữa tiệc có mưu đồ
Ôn Nhã cẩn thận suy nghĩ: "Câu chuyện này hình như cũng khá nổi tiếng, tôi nhớ lúc nhỏ có nghe mẹ kể qua. Có phải là câu chuyện có bối cảnh là nông thôn, có một thổ hào nhìn trúng con gái của nhà nào đó, tìm cách giết người yêu của cô ấy, liên hợp với cha mẹ của cô ấy ép cô ấy gả cho ông ta không?"
"Đúng vậy."
Ôn Nhã vốn dĩ định dừng lại, nhưng lại phát hiện phía sau của thiếu nữ lộ ra một đầu chó.
Ngụy Hiên đang vừa chơi tóc của Dung Âm, vừa hiếu kỳ chớp mắt nhìn cô, giống như là đứa trẻ đang chờ đợi bà nội kể chuyện vậy.
Ôn Nhã tự động lên chức thành bà nội chỉ có thể tiếp tục nói: "Lúc cô ấy ngồi kiệu hoa lấy vòng tay vàng xuống, bóp dẹp rồi nuốt vào, kim loại rạch nát thực quản và ruột của cô ấy, cô ấy chịu đựng giày vò tràn ngập oán hận mà chết. Trước khi chết, cô ấy móc hai con mắt xuống cầm ở trong tay."
"Thổ hào lấy vợ, tất cả thân dân đều đến xem, khoảnh khắc rèm kiệu bị vén lên, hai tròng mắt máu chảy đầm đìa nhìn thấy tất cả mọi người ở đó. Sau đó, người trong thôn đều chết hết."
Ôn Nhã kể rồi kể cũng có hứng, cô hạ thấp giọng nói thâm trầm nói: "Cô biết thứ đáng sợ hơn lệ quỷ là gì không?"
Ngụy Hiên nghiêng đầu: "Là tôi?"
Ôn Nhã: "..."
Dung Âm nhàn nhạt mở miệng: "Là lời nguyền."
Cho dù là có lệ quỷ áo đỏ oán khí ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-dia-nguc/1738446/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.