Sau khi chim nhỏ về lồng, tối hôm đó Khương Ly mơ toàn mộng xuân.
Niềm vui ngoài ý muốn này tới thực sự khiến cậu vô cùng vui vẻ, đáng tiếc cửa hàng không có vật phẩm chữa chân cho Tiêu Khải Hành.
Hôm sau Khương Ly dậy thật sớm, cậu vui vẻ thân thiện cười một cái với Tiểu Lộ Tử vốn thù ghét cậu đã lâu khiến nó giật mình thon thót, tưởng cậu lại làm ra chuyện thất đức gì đó, nó nơm nớp lo sợ tới mức đầu đụng thẳng vào cửa.
“Ầy.” Khương Ly thấy thế, quan tâm hỏi chuyện: “Tiểu Lộ Tử à, sao lại không cẩn thận thế chứ? Ngất chưa?”
Tiểu Lộ Tử đầu váng mắt hoa, vừa đẩy cậu ra vừa trợn mắt lườm: “Khỏi cần ngươi giả nhân giả nghĩa.”
“Thôi được rồi.” Khương Ly nhún vai, Tiểu Lộ Tử thấy vậy bước nhanh rời đi, dường như sợ hãi cậu đuổi theo. Khương Ly bật cười: “Ừ, ngươi nói giả thì là giả.”
“Ký chủ, sao đột nhiên cậu quan tâm Tiểu Lộ Tử thế?” Hệ thống thắc mắc, từ khi vị trí hai người đổi chỗ tới nay, Tiểu Lộ Tử luôn trong tâm thế hận chết Khương Ly, ngày thường đụng nhau ở sân cũng tránh như tránh tà, không hiểu sao tự dưng Khương Ly tới thân cận Tiểu Lộ Tử như thế.
Khương Ly cảm thán: “Tao đột nhiên nhận ra trước là tao có lỗi với Tiểu Lộ Tử, mọi người đều là người từng trải, đừng có xét nét với nhau quá.”
“Người từng trải?” Hệ thống ngạc nhiên, cậu đang là thái giám mà, nhưng nó im lặng, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cong-luoc-toan-nang/3291184/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.